Ngày kỷ niệm 50 năm trận đánh Ngã 6 – Bằng Lăng đã đến, nhưng đối với ông Đào Duy Cử, ký ức bi hùng của trận chiến đó vẫn còn vẹn nguyên trong tâm trí. Ngày 11/3/1975, ông và đồng đội đã trải qua một trong những trận đánh khốc liệt nhất tại chiến trường miền Nam. 11 đồng chí đã anh dũng hy sinh, bao gồm cả những người bạn thân thiết của ông.

Ông Cử, sinh năm 1957, quê ở thôn Cống Xuyên, xã Thượng Phúc, Hà Nội, đã tham gia quân đội từ năm 1974. Trải qua nhiều trận đánh ác liệt, ông đã chứng kiến nhiều mất mát và hy sinh. Nhưng có lẽ, trận đánh Ngã 6 – Bằng Lăng là một trong những trận đánh để lại dấu ấn sâu đậm nhất trong ký ức của ông.

Sau khi đất nước giải phóng, ông Cử không thể quên được những đồng đội đã ngã xuống. Ông đã quyết tâm đi tìm mộ đồng đội và đưa họ về quê nhà. Với sự giúp đỡ của người dân và chính quyền địa phương, ông đã tìm được vị trí của nhiều ngôi mộ đồng đội. Hơn 25 năm qua, ông đã tổ chức khoảng hơn 10 chuyến đi như vậy, lặng lẽ tìm kiếm mộ đồng đội và đưa họ về với đất mẹ.

Ông Cử đã giúp đưa 9 liệt sĩ trở về quê nhà, trong đó có liệt sĩ Hoàng Văn Tương, người đồng đội từng chiến đấu cùng ông ở trận đánh năm 1975. Ông vẫn tiếp tục đi tìm mộ đồng đội và không bỏ cuộc, dù hành trình có nhiều khó khăn và thử thách. Những chuyến đi của ông không chỉ mang lại niềm vui cho gia đình liệt sĩ mà còn là cách để ông tri ân những người đã hy sinh cho cuộc sống tự do hôm nay.
Không chỉ đi tìm mộ liệt sĩ, ông Cử còn là người khởi xướng các chương trình đền ơn đáp nghĩa tại địa phương. Ông đã vận động cán bộ công nhân viên đóng góp ngày lương, quyên góp xây dựng những căn nhà tình nghĩa trị giá hàng chục triệu đồng cho gia đình chính sách. Những đóng góp của ông đã giúp nhiều gia đình chính sách có cuộc sống tốt hơn.
Với những đóng góp không mệt mỏi, ông Cử đã được Chủ tịch nước trao tặng Huy chương Kháng chiến hạng Nhì, Huân chương Chiến công hạng Ba, và nhiều Bằng khen, Kỷ niệm chương khác. Tuy nhiên, với ông Cử, phần thưởng quý giá nhất là những lần được đưa đồng đội về quê, được thấy người mẹ liệt sĩ ôm tro cốt con trong nước mắt.
Ông Cử cho biết, ông sẽ tiếp tục đi tìm, để đưa được hết các đồng đội đã hy sinh của mình trở về quê hương. Mặt khác, ông vẫn tiếp tục mong muốn được đóng góp chăm lo cho các gia đình chính sách thông qua việc xây nhà tình nghĩa, tặng quà… Ông muốn làm được thật nhiều việc đền ơn, đáp nghĩa để tri ân những đồng đội đã ngã xuống cho cuộc sống tự do hôm nay. Hành trình của ông Cử là một câu chuyện đầy cảm xúc và nghị lực, một tấm gương sáng về lòng nhân ái và trách nhiệm đối với đồng đội đã ngã xuống.
…