Một vụ ngộ độc khí carbon monoxide (CO) nghiêm trọng đã xảy ra gần đây tại Thái Châu, Chiết Giang, Trung Quốc, liên quan đến ba phụ nữ trong độ tuổi 30, những người suýt chút nữa mất mạng do sử dụng than củi để nướng cá trong một căn phòng kín và đồng thời bật điều hòa liên tục. Sự việc này một lần nữa nhấn mạnh nguy hiểm của khí CO, một chất khí vô hình, không màu, không mùi và không vị nhưng có khả năng gây tử vong một cách thầm lặng.

Cả ba nạn nhân đều có nồng độ carboxyhemoglobin trong máu vượt quá mức bình thường, lên đến 39,4%, trong khi mức an toàn được khuyến nghị là dưới 3%. Bác sĩ cấp cứu cho biết rằng nếu điều trị ngộ độc CO bị chậm trễ dù chỉ một phút, có thể dẫn đến cái chết vĩnh viễn của khoảng 100.000 tế bào não.

Khí CO được tạo ra trong quá trình đốt cháy không hoàn toàn các nhiên liệu chứa carbon như than, gas, củi… Khi hít phải, CO đi vào phổi và kết hợp với hemoglobin trong máu, khiến các tế bào không thể hấp thụ oxy để tạo năng lượng. Điều này dẫn đến tình trạng thiếu oxy nghiêm trọng ở các cơ quan quan trọng như não và tim.
Người tiếp xúc với nồng độ thấp của khí CO có thể cảm thấy chóng mặt, buồn nôn, đau đầu, mệt mỏi. Tuy nhiên, nếu tiếp xúc trong thời gian dài với nồng độ cao, tình trạng có thể trở nên nghiêm trọng, dẫn đến rối loạn ý thức, mất khả năng phối hợp, co giật, hôn mê sâu, tổn thương não không thể phục hồi hoặc tử vong.
Có 4 tình huống phổ biến dễ gây ra ngộ độc CO mà mọi người cần đặc biệt cảnh giác, bao gồm: đốt than hoặc củi trong nhà hoặc trong không gian kín, sử dụng bình nước nóng hoặc bếp gas mà không có hệ thống thông gió tốt, chạy xe máy hoặc ô tô trong gara đóng kín, và sử dụng máy phát điện hoặc lò sưởi gas trong nhà.
Khi phát hiện có người nghi ngờ bị ngộ độc CO, cần thực hiện ngay 3 bước sơ cứu quan trọng: nhanh chóng mở toàn bộ cửa sổ, cửa ra vào để đảm bảo thông thoáng, di chuyển nạn nhân ra khỏi nơi có khí độc đến nơi thoáng đãng, và gọi cấp cứu ngay lập tức.
Sau khi được cứu sống, người bệnh vẫn cần được theo dõi tình trạng thần kinh vì ngộ độc CO có thể gây ra di chứng muộn như rối loạn trí nhớ, thay đổi tâm trạng, giảm trí tuệ. Điều này nhấn mạnh tầm quan trọng của việc theo dõi và chăm sóc sau điều trị để giảm thiểu rủi ro lâu dài.